Lý Đại Nguyên
Vì nhu cầu hợp pháp hóa tiền bạc tham nhũng phi pháp của đảng viên Việtcộng, và đáp ứng với đòi hỏi của Kinh Tế Thị Trường trong thời mở cửa là phải công nhận thành phần Kinh Tế Tư Doanh. Nên chế độ Việt Cộng Xã Hội Chủ Nghĩa đã cho đảng viên của mình “Làm Kinh Tế”. Cổ phần hóa các công ty quốc doanh, tạo điều kiện cho bọn đảng viên kinh tài Việtcộng thành “Tư Bản Đỏ”, dùng đất đai của toàn dân làm cổ phần để liên doanh với Tư Bản Ngoại Quốc, nuôi tham vọng biến Cộng đảng thành thứ công ty tư bản tài phiệt man rợ cực quyền toàn trị. Do đó Việtcộng đã mặc nhiên phải để cho dân làm chủ tài sản kinh doanh riêng của mình. Nhưng về mặt đất đai thì hoàn toàn nằm trong tay nhà nước quản lý, không cho người dân có quyền tư hữu. Chính vì vậy mà những kẻ có quyền, có thế tha hồ nhân danh luật lệ công hữu ruộng đất của nhà nước để chiếm đoạt ruộng cày của nông dân, ao vườn của dân lành, tịch thu điền sản của các tôn giáo. Tạo ra cảnh dân oan, giáo oan khắp nước.
Khác với các tôn giáo dân lập, như Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất của Miền Nam Tự Do, bị Việtcộng đặt ngoài vòng pháp luật, đã thực hiện ngay cuộc đấu tranh bất bạo động đòi Tự Do Tôn Giáo, còn Giáo Hội Công Giáo Việt Nam vốn có mặt tại Miền Bắc Cộng Sản, vì Cộng Sản vẫn để cho Giáo Hội trực thuộc trong hệ thống Kitô Giáo Vatican của Giáo Hoàng, nên khi Việtcộng cướp được Miền Nam, các Giám Mục Miền Nam đương nhiên phải thống hợp với các Giám Mục Miền Bắc để trở thành Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, và cũng mặc nhiên phải nằm trong Mặt Trận Tổ Quốc do Cộng Đảng lãnh đạo. Chính vì vậy mà Giáo Hội Công Giáo Việt Nam bị thất thế trong việc tranh đòi tự do tôn giáo cho Việtnam. Nhưng Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt của Hànội cũng đã tìm ra đối sách để tự khẳng định vị thế của giáo hội mình trong cuộc đấu tranh chung của dân tộc. Qua việc phát động tu sĩ, giáo dân đòi lại Tòa Khâm Sứ, vốn thuộc chủ quyền hợp pháp của Tòa Tổng Giám Mục Hànội đã bị nhà nước Việtcộng tịch thu từ khi họ trục xuất Khâm Sứ Tòa Thánh khỏi Hànội.
Cuộc đòi tài sản của giáo phận Hànội nổ ra từ ngày 18-12-2007 lan xuống Dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà, qua Hà Đông, vào Quảng Trị, Nha Trang, Đà Lạt, Sàigòn xuống Vĩnh Long, làm thành phong trào lớn rộng khắp nước. Nếu Việtcộng trả một nơi thì phài trả khắp nơi, trả cho Công Giáo thì phải trả cho các tôn giáo khác. Thế nên Việtcộng đã phải nhờ tới sự can thiệp của Hồng Y Tarcisio Bertone, Bộ Trưởng Ngoại Giao của Tòa Thánh mới tạm yên. Nhưng Việtcộng vốn không giữ lời hứa để giải quyết êm thấm vấn đề Tòa Khâm Sứ. Nên ngày 15-08-2008, tu sĩ, giáo dân Thái Hà lại tập trung tại khu đất bị tịch thu để cầu nguyện, hát thánh ca đòi Công Lý và Sự Thật. Lần này không riêng tu sĩ, giáo dân Thái Hà và Hànội, mà hầu hết các Giám Mục, Tu Sĩ và Giáo Dân của những Giáo Phận Miền Bắc cùng đổ về Thái Hà để bày tỏ thái độ quyết liệt, sẵn sàng vào tù và tử vì đạo để đòi hỏi công lý và nói lên sự thật. Măc dù Việtcộng đã sử dụng tới ngón đòn đê tiện là thuê bọn lưu manh, du đãng hành hung, nhục mạ các tu sĩ và giáo dân đang chuyên tâm cầu nguyện, trước sự canh chừng của công an nhà nước.
Ngay sau khi Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt sang Hoakỳ để thực hiện việc kết giao Huynh Đệ giữa giáo phận Hànội với giáo phận Orange về, thì cuộc tập trung cầu nguyện trước Tòa Khâm Sứ song song với Thái Hà lại diễn ra đông đảo và quyết liệt hơn. Trong một cuộc họp công khai với Hội Đồng Thành Phố Hànội, Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đã mạnh mẽ, thẳng thắn phát biểu rằng:
Little Saigon ngày 30-09-2008.
Vì nhu cầu hợp pháp hóa tiền bạc tham nhũng phi pháp của đảng viên Việtcộng, và đáp ứng với đòi hỏi của Kinh Tế Thị Trường trong thời mở cửa là phải công nhận thành phần Kinh Tế Tư Doanh. Nên chế độ Việt Cộng Xã Hội Chủ Nghĩa đã cho đảng viên của mình “Làm Kinh Tế”. Cổ phần hóa các công ty quốc doanh, tạo điều kiện cho bọn đảng viên kinh tài Việtcộng thành “Tư Bản Đỏ”, dùng đất đai của toàn dân làm cổ phần để liên doanh với Tư Bản Ngoại Quốc, nuôi tham vọng biến Cộng đảng thành thứ công ty tư bản tài phiệt man rợ cực quyền toàn trị. Do đó Việtcộng đã mặc nhiên phải để cho dân làm chủ tài sản kinh doanh riêng của mình. Nhưng về mặt đất đai thì hoàn toàn nằm trong tay nhà nước quản lý, không cho người dân có quyền tư hữu. Chính vì vậy mà những kẻ có quyền, có thế tha hồ nhân danh luật lệ công hữu ruộng đất của nhà nước để chiếm đoạt ruộng cày của nông dân, ao vườn của dân lành, tịch thu điền sản của các tôn giáo. Tạo ra cảnh dân oan, giáo oan khắp nước.
Khác với các tôn giáo dân lập, như Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất của Miền Nam Tự Do, bị Việtcộng đặt ngoài vòng pháp luật, đã thực hiện ngay cuộc đấu tranh bất bạo động đòi Tự Do Tôn Giáo, còn Giáo Hội Công Giáo Việt Nam vốn có mặt tại Miền Bắc Cộng Sản, vì Cộng Sản vẫn để cho Giáo Hội trực thuộc trong hệ thống Kitô Giáo Vatican của Giáo Hoàng, nên khi Việtcộng cướp được Miền Nam, các Giám Mục Miền Nam đương nhiên phải thống hợp với các Giám Mục Miền Bắc để trở thành Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, và cũng mặc nhiên phải nằm trong Mặt Trận Tổ Quốc do Cộng Đảng lãnh đạo. Chính vì vậy mà Giáo Hội Công Giáo Việt Nam bị thất thế trong việc tranh đòi tự do tôn giáo cho Việtnam. Nhưng Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt của Hànội cũng đã tìm ra đối sách để tự khẳng định vị thế của giáo hội mình trong cuộc đấu tranh chung của dân tộc. Qua việc phát động tu sĩ, giáo dân đòi lại Tòa Khâm Sứ, vốn thuộc chủ quyền hợp pháp của Tòa Tổng Giám Mục Hànội đã bị nhà nước Việtcộng tịch thu từ khi họ trục xuất Khâm Sứ Tòa Thánh khỏi Hànội.
Cuộc đòi tài sản của giáo phận Hànội nổ ra từ ngày 18-12-2007 lan xuống Dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà, qua Hà Đông, vào Quảng Trị, Nha Trang, Đà Lạt, Sàigòn xuống Vĩnh Long, làm thành phong trào lớn rộng khắp nước. Nếu Việtcộng trả một nơi thì phài trả khắp nơi, trả cho Công Giáo thì phải trả cho các tôn giáo khác. Thế nên Việtcộng đã phải nhờ tới sự can thiệp của Hồng Y Tarcisio Bertone, Bộ Trưởng Ngoại Giao của Tòa Thánh mới tạm yên. Nhưng Việtcộng vốn không giữ lời hứa để giải quyết êm thấm vấn đề Tòa Khâm Sứ. Nên ngày 15-08-2008, tu sĩ, giáo dân Thái Hà lại tập trung tại khu đất bị tịch thu để cầu nguyện, hát thánh ca đòi Công Lý và Sự Thật. Lần này không riêng tu sĩ, giáo dân Thái Hà và Hànội, mà hầu hết các Giám Mục, Tu Sĩ và Giáo Dân của những Giáo Phận Miền Bắc cùng đổ về Thái Hà để bày tỏ thái độ quyết liệt, sẵn sàng vào tù và tử vì đạo để đòi hỏi công lý và nói lên sự thật. Măc dù Việtcộng đã sử dụng tới ngón đòn đê tiện là thuê bọn lưu manh, du đãng hành hung, nhục mạ các tu sĩ và giáo dân đang chuyên tâm cầu nguyện, trước sự canh chừng của công an nhà nước.
Ngay sau khi Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt sang Hoakỳ để thực hiện việc kết giao Huynh Đệ giữa giáo phận Hànội với giáo phận Orange về, thì cuộc tập trung cầu nguyện trước Tòa Khâm Sứ song song với Thái Hà lại diễn ra đông đảo và quyết liệt hơn. Trong một cuộc họp công khai với Hội Đồng Thành Phố Hànội, Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đã mạnh mẽ, thẳng thắn phát biểu rằng:
“Tự Do Tôn Giáo là Quyền, chứ không phải là cái ân huệ xin cho”Như vậy là Ngài đã phủ nhận thứ “Pháp lệnh Tín Ngưỡng và Tôn Giáo” của nhà nước Việtcộng buộc các giáo hội được nhà nước công nhận phải sinh hoạt trong quy chế “xin cho”.Phản ứng của Việtcộng là cô lập 2 khu đất tòa Khâm Sứ và Thái Hà, biến nơi đây thành công viên. Đồng thời ngày 23-09-2008, gửi thư kiến nghị Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đòi
“xem xét, xử lý và đề nghị xử lý nghiêm minh theo quy định của Giáo Hội đối với Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt, linh mục Vũ Khởi Phụng, các giáo sĩ Nguyễn Văn Khải, Nguyễn Văn Thật, Nguyễn Ngọc Nam Phong”.Giám Mục Nguyễn Văn Nhơn, Chủ Tịch HĐGMVN, ngày 25-09-08 đã có văn thư trả lời:
“Sau khi xem xét, chúng tôi thấy các vị này không làm bất cứ điều gì đi ngược lại với giáo luật hiện hành của Giáo Hội Công Giáo”. Đồng thời gửi kèm bàn Quan Điểm của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam về một số vấn đề trong hoàn cảnh hiện nay như sau:
“1-Trước hết, nếu luật về đất đai còn nhiều bất cập thì sửa đổi cho hoàn chỉnh. Việc sửa đổi này cần quan tâm tới quyền tư hữu của người dân như Tuyên Ngôn Quốc Tề của Liên Hiệp Quốc về Nhân Quyền… Đây sẽ là tiền đề cho việc giải quyết tận gốc rễ những vụ khiếu kiện về đất đai và tài sản của người dân, đồng thời góp phần tích cực vào sự tăng trưởng kinh tế và sự phát triển vững bền của đất nước”Rõ ràng là HĐGMVN đòi thay chế độ Công Hữu Xã Hội Chủ Nghĩa ăn cướp thành chế độ Tư Hữu Dân Quyền Tự Do. Còn lấp lửng, nhập nhằng, tùy tiện như hiện nay thì chỉ làm bậy mà thôi
“2- Kế đến, đạo đức nghề nghiệp đòi hỏi những người làm công tác truyền thông phải tôn trọng sự thật. Trong thực tế, đã có những thông tin bóp méo hoặc cắt xén như trong trường hợp tranh chấp đất đai tại Tòa Khâm Sứ cũ”.Ở đây HĐGMVN đòi Tự Do Ngôn Luận trong sáng và chính trực, truyền thông không làm công cụ cho chế độ bưng bít xuyên tạc sự thật lừa dối dân chúng.
“3- Cuối cùng, truyền thống văn hoá và đạo đức của dân Việt vốn nhấn mạnh đến tình tương thân tương ái và sự hài hòa trong xã hội. Tuy nhiên khi giải quyết những tranh chấp gần đây, đáng tiếc là có những hành vi sử dụng bạo lực, làm mất đi tương quan hài hòa trong cuộc sống… Một giải pháp thỏa đáng chỉ có thể đạt được nhờ đối thoại thẳng thắn, cởi mở và chân thành, trong hòa bình và tôn trọng lẩn nhau”.Đáng tiếc là HĐGMVN đang phải trực diện với những kẻ phi văn hóa, vô đạo đức, bất cố liêm sỉ, họ chỉ biết bảo vệ quyền lợi, địa vị của họ bằng bạo lực trấn áp, chứ không nghĩ tới tình tương thân, tương ái đồng bào, thể thống quốc gia, danh dự dân tộc. Bởi vậy họ không từ một thủ đoạn thâm độc, bần tiện nào mà không đem ra áp dụng đối với những người đòi hỏi Công Lý và Sự Thật, như Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt, các tu sĩ, giáo dân và ngay cả Hội Đồng Giám Mục của quý Ngài, Cũng như đã từng đối phó với Hòa Thượng Thích Quảng Độ, các vị lãnh đạo trong Hội Đồng Lưỡng Viện GHPGVNTN, các Tôn Giáo Dân Lập và những người đấu tranh cho Dân Chủ hiện nay. Nhưng một sự thật hiển nhiên là những người càng bị Việtcộng đánh phá, trù dập nhiều bao nhiêu, thi uy tín trong quốc dân, ngoài quốc tế càng được tôn quý bấy nhiêu. Vui mừng và hy vọng, qua Quan Điểm của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, đây hẳn là sự nhập cuộc của Giáo Hội Công Giáo Việt Nam trong, ngoài nước, tương tác với các tôn giáo bạn và toàn dân trong cuộc vận động Tự Do Dân Chủ Nhân Quyền cho Việtnam sớm thành tựu.
Little Saigon ngày 30-09-2008.