Lý Đại Nguyên
Quốc Hội CSVN vừa phê chuẩn Nghị Định Thư Gia Nhập Tổ Chức Thương Mại Thế Giới WTO, ngày 28/11/06, với 444 phiếu thuận, 3 chống, 2 trắng để được chính thức trở thành hội viên thứ 150 của tổ chức này vào ngày 28/12 năm nay. Điều đó không có gì đáng nói. Đáng nói là Nguyễn Tấn Dũng thủ tướng CSVN trình bày rõ quan điểm là: Thực hiện nghiêm chỉnh những gì đã ký kết, không những thế chính phủ sẽ không bảo lưu một số các hạn chế về mở cửa thị trường các ngành dịch vụ cơ bản như bán lẻ, ngân hàng, bảo hiểm, viễn thông… Theo Nguyễn Tấn Dũng, chính phủ chủ trương không lạm dụng những hạn chế mở cửa được WTO đồng ý. Mục đích là để tránh tình trạng ỷ lại, chậm đổi mới. Sự kiện này cho thấy Việt Nam sẽ mở cửa các ngành này sớm hơn các cam kết với WTO và Hiệp Định Thương Mại Việt Mỹ. Đây là điểm son của chính phủ Nguyễn Tấn Dũng đối với các ông chủ Tư Bản Mỹ và Thế Giới. Là điểm khởi đầu để Việt Nam rút ngắn lại thời gian của 12 năm bị nằm trong nền Kinh Tế Phi Thị Trường. Đúng là đảng Cộng Sản Việt Nam đang hạ quyết tâm tiến mau, tiến mạnh lên Chủ Nghĩa Tư Bản. Y như trước kia đã từng hô: Tiến mau, tiến mạnh, tiến vững chắc lên Chủ Nghĩa Xã Hội vậy. Ghê quá !
Thực ra, không người Việt Nam nào không muốn triệt để và mau mau đổi mới, nhưng nếu chỉ đổi mới về một mặt Kinh Tế để làm đẹp ý các ông chủ Tư Bản ngoại quốc và có lợi cho một số đảng viên có quyền, có tiền, buộc toàn dân còn bị nhiều trói buộc bới luật lệ và thói hư tật xấu của cái cơ chế hủ bại Chủ Nghĩa Xã Hội chết tiệt hiện nay, mà phải bồng bế nhau lếch thếch, nhếch nhác để bước vào cạnh tranh trong nền Kinh Tế Thị Trường Mở Rộng thì thảm quá! Nói vậy không phải cho việc đốt giai đoạn Kinh Tế Phi Thị Trường là sai, nhưng muốn tiến mau, tiến mạnh, Tiến Vững Chắc lên Kinh Tế Thị Trường thì phải huy động được ý thức, ý chí tự do chủ động và tinh thần trách nhiệm của mỗi người dân đóng góp vào nền Kinh Tế Thị Trường Tự Do Mở Rộng. Chính quyền có nhiệm vụ tạo mọi điều kiện cho Tư Doanh Tự Do Phát Triển. Muốn vậy Nhà Nước Việt Nam phải dứt khoát với thứ chủ nghĩa Mác Lê và tư tưởng Hồ đang là gông cùm của những người cầm quyền. Can đảm viết lại bản Hiến Pháp Tự Do Dân Chủ và bỏ những luật lệ trái với Nhân Quyền. Nhất là chấp nhận những tư tưởng và chính kiến khác mình, để biết tôn trọng Đối Lập.
Chính sự Tự Do Ngôn Luận và những sinh hoạt của các Tổ Chức Xã Hội Dân Sự mới đảm bảo được tính cách Tự Do của Xã Hội. Chính các Đảng Đối Lập nhau trong Chính Trường mới đảm bảo được tính cách sinh hoạt Dân Chủ của Chế Độ. Còn những chế độ mệnh danh là Dân Chủ, tuy có 3 cơ chế Lập Pháp, Hành Pháp, Tư Pháp, mà bị đặt dưới quyền lãnh đạo độc tài cá nhân, độc tài đảng trị, hay là một Chính Quyền Liên Hiệp, không có các đảng Đối Lập Công Khai với Chính Quyền thì đó là thứ Dân Chủ Giả Hiệu. Nhân loại đã phải trả giá quá đắt cho các cuộc Cách Mạng đưa đến các chế độ độc tài bạo trị. Không may cho Việt Nam vì phải chống với Thực Dân, nên trong quá khứ đều xuất hiện các Đảng Cách Mạng Bí Mật mưu đoạt chính quyền. Đến khi Việt Minh cướp được chính quyền thì cho ra đời thứ Chính Phủ Liên Hiệp, để rồi tìm cơ hội tiêu diệt hết các đảng khác lý tưởng, thâu tóm chính quyền về tay Việt Minh. Chưa có thời nào các Chính Đảng có cơ hội Đấu Tranh Chính Trị Công Khai. Chỉ có ở vào cuối thời Đệ Nhị Cộng Hòa tại Miền Nam Việt Nam mới chớm xuất hiện trong Nghị Trường có khối Dân Biểu Đối Lập, nhưng vẫn chưa đủ sức thành Đảng Đối Lập. Chính vì vậy mà Việt Nam chưa thời nào có được một Chế Độ Dân Chủ bền vững.
Do tinh thần vô úy của những tu sĩ kiên cường vận động cho Tự Do Tôn Giáo, suốt từ ngày Cộng Sản chiếm Miền Nam không ngừng nghỉ, đã tác động, tạo cơ duyên cho các người trước đây theo cộng sản đối kháng với chế độ, và những người không cộng sản, minh danh, công khai xuất hiện. Đến nay đã trở thành phong trào dân chúng Đấu Tranh Tự Do Dân Chủ cho Việt Nam rộng khắp các mặt nhân sinh là Tự Do Tôn Giáo, Tự Do Chính Đảng, Tự Do Nghiệp Đoàn, Tự Do Ngôn Luận, tất cả đều xuất hiện công khai, minh danh, minh bạch. Tức là về phía người dân Việt Nam đã ý thức được nhu cầu phải Đấu Tranh Chính Trị Công Khai Bất Bạo Động nhằm Dân Chủ Hóa Chế Độ, bỏ lại đằng sau quan niệm Đấu Tranh Cách Mạng Bí Mật Bạo Động cướp Chính Quyền. Ở đây đánh dấu sự trưởng thành của ý thức chính trị nơi người dân Việt Nam. Nhưng tiếc rằng Cộng Đảng và nhà cầm quyền Hànội vẫn còn u mê ngoan cố, chưa biết nắm lấy cơ hội lịch sử này, êm đềm thực hiện Dân Chủ Hóa Chế Độ. Vẫn tưởng rằng có thể theo đuổi mãi chính sách của quan thầy Trung Cộng là, đảng cộng sản độc quyền chính trị để làm kinh tế thị trường, biến Cộng Đảng trở thành Công Ty Tư Bản Tài Phiệt Man Rợ hợp tác với Tư Bản Ngoại Quốc, bóc lột sức lao dộng rẻ mạt của toàn dân. Tạo ra hố cách biệt giầu nghèo quá sâu rộng trong Xã Hội. Nhân cuộc họp Thượng Đỉnh APEC, nhà cầm quyền CSVN lấy cớ giữ an ninh cho hội nghị, đã đàn áp, dùng mọi thủ đoạn thâm độc ngăn không cho Báo Chí, Chính Khách nước ngoài gặp những người đấu tranh cho dân chủ và tôn giáo, đến nay vẫn tiếp tục chưa chịu buông tha.
CSVN chưa biết rằng, khi bước vào Kinh Tế Thị Trường, với chính sách của Hoa Kỳ quyết liệt Nhập Nội Việt Nam, mau chóng đổ vốn đầu tư vào đây, nhằm biến Việt Nam thành Thị Trường có tầm cỡ ngăn nổi sự Bành Trướng của Trung Cộng ở Đông Nam Á, thì việc đầu tiên là phải mở rộng và minh bạch Thông Tin, khi đó lập tức các ý kiến, các khuynh hướng trái ngược nhau trong dân chúng xuất hiện. Nếu chính quyền vẫn chiếm độc quyền chính trị, dùng phương pháp đàn áp cấm cản như hiện nay, sẻ đẩy những người đấu tranh chính trị công khai vào thế cách mạng bí mật, nhằm khai thác những bất mãn của dân chúng về những bất công xã hội, phân cách giầu nghèo, làm thành một cuộc cách mạng dùng sức mạnh tòan dân cướp chính quyền tạo lập một chế độ mới. Nếu may mắn thời điểm đó, có được những bộ óc sáng suốt giống như các nhà lập quốc Hoa Kỳ sau khi tranh đấu dành độc lập, đã viết ra bản hiến pháp dân chủ thực sự trên thế giới, xây dựng lưỡng đảng cầm quyền và đối lập, tạo ra chế độ tự do dân chủ bền vững và luôn luôn tự hòan chỉnh, thì quả là may mắn cho dân tộc Việtnam, nếu không sẻ rơi vào tình trạng nhiểu lọan khổ đau chưa biết đến bao giờ chấm dứt.
Little Sàigòn 28-11-2006.