Lý Đại Nguyên

Ngọn đuốc Thế Vận Hội vốn tượng trưng cho tinh thần hòa bình, công chính, đoàn kết, trong sáng giữa các dân tộc trong cộng đồng nhân loại, nhưng khi nó được trao vào tay Trung Cộng thì lập tức nó bị “chính trị hóa” để trở thành đàn áp, gian dối, bá quyền, tăm tối. Trungcộng đã dùng cơ hội rước đuốc thiêng Olympic để mở rộng vùng ảnh hưởng, đồng hóa Tây Tạng, chiếm lĩnh ngọn Everest, đỉnh cao nhất địa cầu, và mở rộng vòng thống trị xuống biển Đông Nam, trên 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, mà chúng đã chiếm đoạt của Việtnam. Dân Tây Tạng vùng lên đòi tự trị, Trungcộng thẳng tay tàn sát dã man, khiến cho toàn thề nhân loại phản ứng. Ngay khi ngọn lửa Thế Vận Hội 2008 vừa được châm lên từ núi Olympia thì đã bị những người bất bình xông ra định cướp khỏi tay bọn đồ tể Trungcộng. Từ đó ngọn lửa thiêng trở thành ngọn lửa ngục tù, trong sự canh phòng nghiêm ngặt của quỷ sứ, đi đến đâu cũng bị chống đối, lên án, giống như số phận của các lãnh tụ Việtcộng, toàn bị trốn tránh khi phải đối diện với thế giới văn minh. Những tiếng nói theo lương tâm nhân loại đều cất lên, kêu gọi các lãnh tụ chính quyền thế giới tẩy chay lễ khai mạc Thế Vận Hội Bắc Kinh 2008, và đã được nhiều lãnh tụ các nước Âu Chân công khai hưởng ứng.

Riêng tổng thống Bush của siêu cường Hoakỳ thì muốn dùng cơ hội này để làm thứ đòn bẩy, khiến Trungcộng phải tôn trọng nhân quyền và quyền tự trị của Dân Tộc Tây Tạng. Phó bộ trưởng Ngoại Giao Mỹ, John Nergroponte, nhân vật chỉ đạo về Á Châu của Bộ Ngoại Giao Mỹ, trong khi ngoại trưởng Condoleeza Rice bận rộn về Trung Đông, ngày 23/04/08 đã phát biểu trong cuộc điều trần tại Thượng Viện Mỹ. Ông bày tỏ mối quan ngại của chính phủ Mỹ về việc giới hữu trách Trungcộng không ngớt tung ra những lời công kích vào đức Dalai Lama. Nhân đó ông hối thúc Trungcộng phải thảo luận với đức Dalai Lama. Ông nói; “Nếu Bắc Kinh không chủ động giao tiếp với Đức Đạt Lai Lạt Ma ngay lúc này thì đó chỉ làm gia tăng sức mạnh của những người cổ xướng cho những quan điểm cực đoan. Việc thực hiện chiến dịch bôi nhọ Đức Đạt Lai Lạt Ma trong công chúng sẽ không giúp ích gì cho việc xoa dịu tình hình căng thẳng hiện nay”. Ông tiếp: “Người Tây Tạng có những nỗi bất bình chính đáng, phát xuất từ nhiều năm bị đàn áp, và từ những chính sách của Trung Quốc gây ra những tác động tiêu cực đối với đời sống văn hóa và sinh kế của họ. Một nước Trung Quốc mà ảnh hưởng mỗi ngày một lớn có trách nhiệm phải bảo vệ và tôn trọng các quyền của khối dân thiểu số.”

Ngày 25/04/08, Chính phủ Trungcộng cho biết sẽ gặp đại diện của đức Dalai Lama. Về phần đức Dalai Lama, Ngài nói rằng: “Hoan nghênh đề nghị của Trung Quốc mở lại các cuộc thảo luận với các đặc sứ của Tây Tạng, nếu các cuộc hội đàm này nghiêm túc”. Cùng ngày hôm 26/04/08, thủ tướng chính phủ Tây Tạng lưu vong, ông Shamdhong Rinpoche tuyên bố: “Chính phủ Tây Tạng đã duy trì các cuộc tiếp xúc với Trung Quốc suốt thời gian diễn ra các cuộc biểu tình phản đối.” Nhưng ông thêm rằng: “Việc tái tục các cuộc thảo luận chính thức chỉ có thể thực hiện khi nào tình hình các khu vực của người Tây Tạng tại Trung Quốc trở lại bình thường”. Trước đó, ngày 16//04/08, Hồ Cẩm Đào, chủ tịch Trungcộng cũng nói: “Chính phủ Trung Quốc sẵn sàng tỗ chức các cuộc đối thoại với đại diện của chính phủ lưu vong Tây Tạng do ngài Đạt Lai Lạt Ma đứng đầu vào bất cứ lúc nào.” Tuy nhiên họ Hồ nhấn mạnh; “Nhà nưóc Trung Quốc không thể chấp nhận bất cứ đề nghị nào liên quan đến nỗ lực đòi độc lập của Tây Tạng.” Thực tế thì từ trước tới giờ, đức Đạt Lai Lạt Ma không hề đòi độc lập, mà chỉ đòi Tây Tạng đưọc tự trị rộng rãi để duy trì tinh thần dân tộc và tôn giáo của mình. Thế nhưng Trungcộng vẫn gán cho Ngài là đứng sau lưng phong trào đòi độc lập Tây Tạng, rồi khích động tinh thần Đế Quốc nơi dân chúng Trung Hoa chống lại Ngài, để dễ bề đồng hóa Tây Tạng. Chính vì vậy mà dư luận thế giới không dám tin vào thiện chí của Trungcộng, và chỉ coi đó lả thủ thuật chính trị, nhằm làm nhẹ áp lực của quốc tế lên Thế Vận Hội Bắc Kinh mà thôi.

Hai ngày 23/24/04/08, bộ trưởng Ngoại Giao Trungcộng, Dương Khiết Trì viếng thăm Việtnam, gặp người đồng nhiệm Việtcộng là Phạm Gia Khiêm, cũng như Nguyễn Tấn Dũng, thủ tướng, và Nông Đức Mạnh, tổng bí thư cộng đảng, để đàm phán về 2 vấn đề biên giới và công tác tổ chức Olympic Bắc Kinh 2008. Sở dĩ Trungcộng phải cho Ngoại Trưởng sang đàm phán với Hànội, vì việc giới trẻ và toàn dân Việtnam đang còn sôi sục chống Trungcộng về vụ họ cho thành lập cơ cấu hành chánh Tam Sa hồi tháng 12/07, để quản lý các đảo Hoàng Sa, Trường Sa của Việtnam. Đồng thời trong bản đồ lộ trình rước đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh, Trungcộng cũng cố ý tô đậm Hoàng Sa thuộc lãnh thổ Trung Hoa, khiến cho việc chống đối cuộc rước đuốc vào Sàigòn trở thành gánh nặng cho đàn em Việtcộng. Chính nhờ tinh thần quyết liệt chống Trungcộng của dân Việtnam, và cũng do áp lực của quốc tế, mà chỉ một hôm trước ngày ngọn đuốc tới Sàigon, bản đồ lộ trình rước đuốc mà Trungcộng công bố trên Website của Olympic Bắc Kinh đã có một số thay đổi. Chặng đường qua đảo Hải Nam nay đã xóa đi quần đảo Hoàng Sa. Hình phụ lục ghi chi tiết đường rước đuốc nội địa của Trungcộng cũng bỏ đi các chấm biểu lộ ranh giới biển mà trước đây chiếm tới 75% vùng Biển Đông.

Đây là một vấn đề có tính chiến lược, vì từ trước tới nay Trungcộng không hề che dấu ý đồ nuốt trọn Biển Đông. Nhưng, nếu không có thực lực mà lại dùng nó vào việc tuyên truyền, nhằm đề cao tinh thần Đế Quốc Bành Trướng của người Trung Hoa, thì chỉ tổ làm cho thiên hạ ghét mà đề phòng. Nay đến lúc Trungcộng đi vào thực tế, xây dựng thực lực, nên tạm thời xóa đi những dấu chấm ranh giới trên bản đồ, mà tiến tới cụ thể xây căn cứ. Theo tạp chí chuyên về tin tức quốc phòng, Jan’s Defence, trích nguồn tin tình báo nói rằng, Trungcộng đang xây dựng một căn cứ cho tầu ngầm hạt nhân ở Tam Á, nhằm kiểm soát vùng biển Nam Trung Hoa. Trungcộng không hề giải thích trước công luận về công trình xây dựng, mở rộng ở căn cứ trên đảo Hải Nam, cũng như ở Hoàng Sa và Trường Sa. Thế nhưng khi Việtnam phóng vệ tinh VINASAT-1, do Mỹ chế tạo, thì Trungcộng kịch liệt phản đối, vì sợ rằng, Hoakỳ cài dụng cụ tình báo để kiểm soát hoạt động của Trungcộng. Thực ra thì Mỹ đâu có cần tới VINASAT-1 của Việtnam, vì vệ tinh do thám của Mỹ đã dầy đặc trên đầu Trungcộng rồi. Quốc tế đều thấy rõ Hoàng Sa. Trường Sa của Việtnam nay đã trở thành căn cứ nguyên tử của Trungcộng, trực tiếp đe dọa, an ninh của Việtnam và các nước quanh vùng. Thế mà Việtcộng cứ cúi đầu bám đít Trungcộng, đàn áp những người yêu nước để làm vui lòng quan thầy trong cuộc rước đuốc, các nước ASEAN vẫn giữ thái độ “cháy nhà hàng xóm, bình chân như vại” thì không hiểu giới lãnh đạo Việtcộng và khối ASEAN trí khôn họ để nơi nào?

Little Saigon ngày 29-04-2008

Nếu không có nhận thức TỰ TRỌNG NHÂN PHẨM của mình - TỰ DO DÂN CHỦ của mình - thì cái gọi là "lòng yêu nước, tính dân tộc" chỉ là cảm tính nông nổi và bầy đàn, nếu chưa nói là gian man

Thư Mục