Lý Đại Nguyên


Đã quá rõ, Tổng Thống George W.Bush và chính quyền của ông, đã tận dụng cơ hội về sự có mặt của các nguyên thủ quốc gia Tầu, Nga, Nhật, Úc, ASEAN và các nước ven bờ Thái Bình Dương, gồm cà bạn mới, bạn cũ, lẫn đối thủ đáng gờm, trong cuộc họp Thượng Đỉnh APEC 14, để nói lên và thực hiện chính sách quyết tâm “nhập nội” Việt Nam của mình. Vì vậy, mà Chính Quyền Mỹ đã mở đường cho Việt Nam vào WTO trước khi Quốc Hội Mỹ biểu quyết cho Việt Nam hưởng quy chế Thương Mại Bình Thường Vĩnh Viễn – PNTR. Rồi sau cuộc bầu cử mà Đảng Cộng Hòa của ông Bush mất quyền kiểm soát Lưỡng Viện Quốc Hội, thì ngay trong phiên tái nhóm của Hạ Viện chưa mãn nhiệm đã đưa vấn đề PNTR cho Việt Nam ra biểu quyết với thủ tục không thảo luận, nên đã không đạt nổi túc số tuyệt đại 2/3 phiếu thuận, thế là TT Bush đến Việt Nam chỉ có món quà, rút tên Việt Nam ra khỏi danh sách các nước cần quan tâm dặc biệt về tự do tôn giáo – CPC – vốn nằm sãn trong tay Bộ Ngoại Giao.
Thế là dư luận người Việt trong, ngoài nước và những tổ chức Xã Hội Dân Sự khắp nơi trên thế giới tỏ ra ngao ngán, nghi ngờ quyết tâm Dân Chủ Hóa Toàn Cầu của TT Bush, và thấy rõ là Hoa Kỳ đặt vấn đề kinh tế lên hàng đầu. Thực trạng Việt Nam thì có 2 vấn đề nổi bật hết thuốc chữa là vi phạm Nhân Quyền và nạn Tham Nhũng. Chính tham nhũng mới là nguyên nhân làm sụp đổ chế độ. Nếu Mỹ có xem nhẹ vấn đề Nhân Quyền, mà đặt nặng vấn đề Chống Tham Nhũng, thì cội nguồn của tham nhũng là Cộng Đảng VN cũng sẽ gặp nạn. Qua bài diễn văn được trông đợi nhất trong cuộc họp của các nhà lãnh đạo APEC tại Hanội của Ngoại Trưởng Mỹ Condoleezza Rice, đọc trước các Giám Đốc Điều Hành APEC, về việc chuẩn bị cho một Thị Trường Tự Do với mối đe dọa của Nạn Tham Nhũng, tuy không gọi đích danh CSVN ra, nhưng người nghe đều hiểu là Ts Rice nhắm vào cơ chế tham ô của Việt Nam như: “Ngày càng có nhiều doanh nhân cảm thấy mệt mỏi và chán nản với những rủi ro về kinh tế, bởi những hành động chính trị thiếu lương tâm. Và lý do dẽ hiểu. Ai lại muốn kinh doanh trong một nền kinh tế có các quy định của luật pháp được thực thi một cách bất thường, hoặc không hề được thực thi. Hay ở một nơi nhà nước bị tham nhũng hoành hành. Đấy là một lãnh vực mà chúng ta cần hợp tác cùng nhau. Bởi tham nhũng và thiếu pháp quyền chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển kinh tế dối với các nền kinh tế phát triển và những nền kinh tế sẵn sàng gia nhập vào hệ thống kinh tế quốc tế để đem lại lợi ích cũng như sự thịnh vượng cho toàn dân của họ” Ngoài ra Ts Rice cũng nhấn mạnh rằng: “Mở mang năng lực thương mại của Người Việt Nam là trọng tâm trong chính sách tăng cường quan hệ giữa Hànội và Washington…chính phủ Hoa Kỳ sẽ tiếp tục muốn Việt Nam có trách nhiệm về những vấn đề Nhân Quyền và Tự Do Tôn Giáo.” Những doanh nhân Việt Nam có mặt hết sức tán thưởng về phát biểu của ngoại trưởng Rice, với hàng loạt vỗ tay.

Trong tuyên bố chung Việt Nam và Hoa Kỳ có đoạn viết: “Tổng Thống George W. Bush thông báo về Chiến Lược An Ninh Quốc Gia của Hoa Kỳ, trong đó nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tôn trọng đầy đủ các quyền con người và các quyền tự do cơ bản đối với hòa bình thế giới, cũng như đối với sự phát triển ổn định của mỗi quốc gia. Chủ Tịch Nguyễn Minh Triết thông báo cho Tổng Thống George W. Bush về các luật quy định mới được ban hành vế tự do tôn giáo cần được thực thi tích cực tất cả các địa phương của Việt Nam. Hai nhà lãnh đạo cũng ghi nhận tầm quan trọng của việc tiếp tục đạt tiến bộ trong đối thoại song phương về quyền con người và tái khẳng định rằng, đối thoại cần được tiến hành một cách toàn diện, xây dựng và có kết quả”. Với thứ Pháp Lệnh Tôn Giáo vừa mới ban hành tại Việt Nam, thì các tôn giáo Việt Nam vẫn bị nằm trong quy chế “xin cho” so với nền tự do tôn giáo được Tu Chính Án Số I của Hoa Kỳ, ban bố thi Washington còn phải tốn công đối thoại với Hànội cho tới ngày chế độ cộng sản tai Việt Nam biến mất trên cõi đời này mới có kết quả.

Trong 12 năm Việt Nam bị Mỹ và WTO đặt ở mức nền Kinh Tế Phi Thị Trường, thì việc giao thương của Việt Nam còn lệ thuộc vào các hiệp ước song phương, chưa được hưởng quy chế bình đẳng như các hội viên có nền Kinh Tế Thị Trường toàn diện. Ở giai đoạn này, các nhà đầu tư phải trông vào sự đảm bảo cực mạnh nơi chính quyền của họ. Trong phiên họp đầu tiên của các nhà lãnh đạo APEC, TT Bush đã ví “Việt Nam như một con Hổ trẻ” Đúng với sự đánh giá của giới tài phiệt và dư luận thế giới về một nền kinh tế năng động, phát triển đứng hàng thứ 2 sau Trung Cộng ở khu vực. Có nghĩa là ông Bush ra sức hô hào doanh nhân Mỹ bỏ vốn đầu tư vào Việt Nam, trong cơ hội vàng son này. Nhờ vậy mà ngay trong thời gian hội nghị, giới đầu tư quốc tế đã ký với Việt Nam những hợp đồng đầu tư lên tới 2 tỷ USD, trong đó Mỹ chiếm tới 1.4 tỷ USD. Việt Nam đang trở thành một môi trường cạnh tranh quyết liệt của tư bản thế giới. Thật đáng ngại, vì ở một đất nước chưa Dân Chủ Hóa, mà chính quyền lại thối nát, vô tư cách, không đặt quyền lợi toàn dân lên hàng đầu, toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải của tổ quốc và danh dự dân tộc có giá trị thiêng liêng, như CSVN hiện nay, thì doanh nhân nước nào bỏ vốn đầu tư vào đây nhiều, thì nước đó mặc nhiên thành ông chủ lớn trong số những ông chủ ngoại quốc. Từ lâu chính quyền CSVN đã học sách làm kinh tế của Trung Cộng, sãn sàng bán rẻ sức lao động của toàn dân để thành giầu có.Thế nên trong 12 năm Việt Nam bị nằm trong danh sách nền Kinh Tế Phi Thị Trường, mà chính quyền vẫn trong tay CSVN thì hố ngăn cách giầu nghèo trong xã hội sẽ không khác gì ở Trung Hoa hiện nay.

Đấy là mầm mống của động loạn xã hội. Vậy thì nói gì tới việc tạo thành bãi đáp an toàn cho những nhà đầu tư ngoại quốc tại Hoa Lục chuyển vốn sang thị trường Việt Nam. Nói gì đến một nền kinh tế năng động phát triểu tiêu biểu cho toàn vùng, Nói gì đến cái gọi là chiến lược “ngăn bành trướng” của Mỹ. Chẳng lẽ việc trở lại Việt Nam bằng sức mạnh kinh tế lần này, Hoa Kỳ lại rơi vào hố thảm bại như lần đem quân đội vào Việt Nam trước đây sao? Xin hãy thử nghĩ coi, với sức mạnh của một siêu cường kinh tế, với sự tính toán chính xác của óc thực dụng Mỹ, mà sử dụng phương pháp “nhập nội” cận chiến với bọn tư bản lạc hậu tham lam Việt Cộng trên kinh trường Việt Nam thì thắng bại về ai đã rõ. Nhưng Việt Cộng chết, đâu phải một mình chúng chết, chúng còn kéo theo toàn thể dân tộc xuống bùn mới là khổ. Con đường mà toàn dân Việt Nam phải tự cứu mình là quyết liệt đấu tranh giành lại các quyền tự do, buộc nhà nước phải Dân Chủ Hóa chế độ, tạo điều kiện cho Quốc Dân chủ động gia nhập tiến trình Toàn Cầu Hóa. Đây cũng là hướng tiến tới của Hoa Kỳ và Thế Giới. Nhờ đó Kinh Tế Việt Nam sẽ phát triển vững mạnh, sớm thoát ra khỏi danh sách của nền Kinh Tế Phi Thị Trường.

Little Saigon 20/11/2006.

Nếu không có nhận thức TỰ TRỌNG NHÂN PHẨM của mình - TỰ DO DÂN CHỦ của mình - thì cái gọi là "lòng yêu nước, tính dân tộc" chỉ là cảm tính nông nổi và bầy đàn, nếu chưa nói là gian man

Thư Mục